Nhà tôi!

Cởi mở, mộc mạc và tinh tế – đó là những gì có thể mô tả về ngôi nhà nhỏ này ở Long Biên, Hà Nội. Được xây năm 2010, cũng đã tìm đến Kiến trúc sư, nhưng anh bùi quý Phong – một họa sĩ thiết kế đồ họa vẫn không tìm được giải pháp mình cần.

Mảnh đất chỉ rộng hơn 50m2, lại thót hậu, anh tự mày mò để ngôi nhà của mình “vuông hơn” và tìm ra cái không gian sống thực sự cho bản thân.

Cuộc sống giờ bận rộn, gia đình anh quan niệm ngôi nhà quan trọng lắm. Nó phải là chốn để về, để nghỉ và để sống. Nhà cần có bếp, nơi tiếp khách, góc ngủ…, nhưng chúng chẳng cần phân chia rạch ròi như thế. Khách đã đến chơi thì thật quý, câu chuyện có thể bắt đầu ở một góc nhỏ trong bếp, gần gũi hơn thì ở góc “hiên” tuyệt vời nơi phòng ngủ, hay bên cái lò sưởi ấm áp. Cả nhà anh tâm đắc với cái lò sưởi ấy lắm, cả những người khách đến thăm cũng phấn khích vì nó.

Không rườm rà chỉ để làm decor, nó là một góc sống thực sự trong căn nhà này. Sưởi ấm, nướng ngô tí tách vào mùa đông, đốt vỏ bưởi cho thơm nhà, đọc sách – mọi hoạt động đều có thể diễn ra quanh cái lò sưởi ấy. Thú vị nhất là không gian tầng 3 này của căn nhà, nơi chẳng có ranh giới rõ ràng, ngay cả phòng tắm và vệ sinh cũng chỉ được ngăn với khu ngủ và đọc sách bởi một tấm rèm khi cần.

Cân bằng sáng – tối, đưa khu phụ vào góc thóp hậu, chuyển đổi vật liệu trong – ngoài, chừng ấy thứ đủ để đánh dấu không gian và “khép kín” khu phụ rất đẹp khỏi ánh mắt tò mò.

 

Ngăn cách mềm giữa các không gian là tấm rèm và tay treo rèm được lựa chọn tỉ mỉ.

Tường gạch trần, sàn gạch, sàn gỗ, cái bàn, cái ghế – mọi đồ vật đều mộc mạc và tinh tế theo đúng định hướng thiết kế không gian nội thất trong nhà. Không chọn gạch nhà máy, những bức tường gạch trần được xây từ những viên gạch của lò thủ công truyền thống. Mỗi viên một màu, già lửa, non lửa, vuông, méo… chẳng viên nào giống hệt nhau. Sàn gỗ giáng hương cũng để mộc không sơn bóng PU, vì thế nên cứ thơm mãi mỗi khi được lau.

Ngôi nhà và người sống trong nó cứ giao tiếp với nhau như thế. Mưa trên đầu mà chẳng ướt, nắng chói chang mà không nóng, góc “hiên” được bao ba mặt bởi kính nơi tầng 4 là không gian để trải nghiệm cùng thiên nhiên. Mưa hay nắng, ngôi nhà giao tiếp với bên ngoài qua những ô kính lớn nhỏ.

Thú vị hơn nữa khi biết rằng hầu hết đồ nội thất trong nhà đều do chính tay anh thiết kế và anh chị sưu tập về, mỗi món đồ là một câu chuyện. Chỉ là tay mơ trong nội thất và kiến trúc, có lẽ cũng chính vì thế mà đồ vật trong nhà anh có hồn lắm, không bị gò bó theo chuẩn mực nào mà vẫn đảm nhiệm được công năng của mình. Chậu tắm gỗ, giá sách, khung gương, ghế tựa – tất cả đều đồng điệu theo tổng thể nội thất chung của cả căn nhà.

Anh nói sẽ còn ưng ý hơn nữa nếu thợ xây nhà ta làm kỹ hơn, cẩn thận hơn. Trần nhà anh muốn để thô ráp, nguyên vết hằn từ tấm cót ép lên trần bêtông, nhưng thợ “nhiệt tình quá lỡ trát” mất rồi. Đó cũng là câu chuyện muôn thuở của xây nhà mà ai ít nhiều cũng gặp phải. Câu chuyện thú vị về ngôi nhà nhỏ này và quá trình hình thành, cuộc sống của nó còn nhiều và dài lắm…

 
Góc bàn ăn và tiếp khách nhỏ ấm áp ngay trong không gian bếp – ăn tầng 2.
 
Không rườm rà chỉ để làm decor, lò sưởi là một góc sống hữu dụng và thú vị thực sự trong ngôi nhà này.
Những góc nhà mộc mạc nhưng tinh tế.
 
 
Toàn bộ tầng 3 là không gian mở với nội thất mộc mạc, gần gũi.
 
 
 
Khu phụ trở thành không gian sống thực sự. Không gian giao lưu, tương tác với nhau rất sinh động qua phản chiếu hình ảnh.

Bài và ảnh: KTS Lê Anh Đức

Nguồn: landtoday.net